Năm cuối cấp, “vào đời” luôn là đề tài bất tận của hội buôn chuyện vào những giờ giải lao rảnh rỗi…
Lớp 12. Sau những giờ học triền miên là những phút nghỉ giữa tiết dài bất tận. Gọi là “bất tận” vì họ nói và kể chuyện say sưa, quên cả thời gian và không gian. Đôi khi chủ đề vẫn tiếp diễn vào ngày hôm sau nếu hôm nay không “thảo luận” kịp.
Như mọi hôm, khi giờ ra chơi bắt đầu thì bốn đứa con gái ngồi gần nhau lại vươn vai thở dài sau 45 phút học cật lực. Từ những câu hỏi về bài tập đã dẫn dắt đến chuyện tương lai lúc nào không hay.
- A: Năm nay, nếu tớ thấy mình học tốt thì tớ sẽ đăng kí trường Kinh Tế.
- B: Tao học quản trị kinh doanh, sau này ra trường sẽ cố gắng làm kiếm nhiều tiền, mua nhà, mua xe… Chao ôi…!
- C: Mình sẽ thi khoa báo chí, theo sở thích thôi.
- D: Tui đăng kí ngành thiết kế trường T.
- B: Tao thấy mày có khả năng thi vào Kiến Trúc, sao mày tự ti vào năng lực của mày quá vậy D?
- D: Thôi, tao an phận mà. Với lại trong lớp vẽ tao học, có một anh vẽ rất giỏi và đẹp mà thi hai lần chưa đậu đó! Với lại, quan trọng là sau này ra trường mày có làm được không kìa, “cái tiếng” chẳng là gì cả!
- A: Gần nhà tớ có một chị đang làm biên tập viên cho đài truyền hình, lương tháng hai triệu mấy.
- C: Trời! Ít vậy? Tớ nghĩ chắc khoảng mười mấy triệu chứ!
- A: Không có đâu, tùy vào khả năng nữa. Có lẽ chị ấy chỉ biên tập mấy chương trình lặt vặt. Còn những chương trình lớn thì lương chắc cũng cao…
- D: Nói đi nói lại, học để thi, thi để đậu, đậu để ra trường, ra trường kiếm việc làm, làm để kiếm tiền…
- B: Ừa, tao tham vọng lắm tụi bây ơi… Sau này lương tháng của tao phải vài chục triệu tao mới tạm hài lòng…Mà thời buổi này, có người một ngày kiếm vài chục triệu là chuyện thường chứ bộ.
- A: Có những người không cần học cũng kiếm được nhiều tiền…
- B: Chứ còn gì nữa! Gần nhà tao có một cô làm nhân viên dọn phòng cho một khách sạn, lương tháng gần 10 triệu, nhà rất giàu. Bà ta còn đang chuẩn bị sắm xe hơi nữa đó!
- C: Nghe phi lí quá…Lương tháng 10 triệu cũng đâu có nhiều đâu, tiền đâu mà sắm xe…
- B: Ai biết, nhưng theo tao chỉ cần tích cóp là được thôi chứ gì.
- A: Báo đăng có một cô kia, làm giám đốc cho hai công ty. Cô này nghỉ việc ở một trong hai công ty vì theo cách cô ấy nói, lương mà cô này nhận được ở công ty X không bằng lương của một nhân viên dọn phòng!
- D: Gần mười triệu còn muốn gì nữa trời…
- B: Thời buổi giờ, một tháng lèo tèo vài triệu thì lấy gì mua nhà, mua xe hả tụi bây?
- A: Tự nhiên tớ thấy rằng…
- C: Sao?
- A: Mình học 4 năm đại học ra, rồi đi làm, thì chắc gì lương đã bằng một nhân viên dọn phòng cho các khách sạn lớn chứ!
- B: Cũng đúng, có nhiều người làm ăn lớn mà họ có bằng đại học đâu!
- C: Ôi trời, nhưng ít ra nhân viên dọn phòng cho khách sạn VIP phải có năng lực, hay trình độ anh ngữ gì đó! Đâu phải tay ngang!
- A: Vấn đề là, tớ có biết vài người làm nhân viên dọn phòng cho các khách sạn lớn, họ không có trình độ…
- B: Ui xời, quen biết không đó tụi bây… “Người thường” làm gì được như thế!
- D: Sao tụi bây quan trọng tiền bạc quá vậy. Thành đạt là được rồi!
- B: Mày nói lạ, có ai thành đạt mà nghèo bao giờ không? Có ai muốn sau này có trình độ mà phải sống kham khổ không?
- C: Theo tao thì chỉ cần cứ nghĩ suốt về sự thành đạt, cố gắng mỗi ngày một ít, thì mình sẽ thành đạt thôi
- A: Hồi nhỏ mơ mộng rất cao. Bây giờ gần vào đời rồi thì thấy cái gì cũng khó… Học giỏi là một chuyện, kiếm tiền được hay không là chuyện khác, thành đạt lại là một khía cạnh khác nữa
- D: Hên xui…
- C: Sao vậy được, tự mình quyết định số phận mình mà!
- B: Nhưng trước hết phải học cái đã. Đó là cách “làm giàu” bền vững và căn bản nhất. Mọi chuyện tính sau!